Tam Giới Quỷ Dị


Chương 14: Thái Tử Vàng Kim

Diêm La gật đầu rồi cùng Quỷ Vô Sát tiến lên mặt đất, người đến không ai khác là thái tử vàng kim. Hắn thấy Quỷ Vô Sát liền giật  mình lùi lại vài bước, cố  bình tĩnh lại rồi mới vội vã nói “Ta…ta..không có ác ý, chỉ muốn nói chuyện thôi.”

Diêm La khoanh tay nhìn hắn rồi gật đầu “ Ngươi nói đi, có chuyện gì?”

“Có…có thể tìm chỗ nào đó nói chuyện không?” Thái tử vàng kim cười cười nhìn Diêm La. Nói xong cả ba cùng tiến đến một quán trọ nhỏ trong kinh thành ma vực, ngồi vào bàn rồi Diêm La cứ thấy cái màu vàng chói lòe trước mắt cứ nhìn tới nhìn lui đến bực mình.

“Thanh Nhiệt, ngươi có gì thì nói mau, làm gì mà cứ lấm la lấm lét vậy?” thái tử nghe có người gọi mình liền giật mình một cái rồi cười cười.

“Đây là lần đầu ta đến đây phải ngắm cho kỹ chứ.” Thanh Nhiệt cảm thấy hai người trước mắt đang dần mất kiêng nhẫn liền vuốt ngực rồi nói. “Được rồi, thực ra ta đến đây là muốn đề nghị ngươi cho ta giúp ngươi một tay.”

Quỷ Vô Sát đang uống nước liền bị sặc phun ra khiến Thanh Nhiệt nhảy dựng lên né tránh những giọt nước bắn tới mình. Diêm La thì tòn xoe mắt nhìn hắn với vẻ kinh sợ, cố bình tĩnh lại hắn hỏi Thanh Nhiệt một cách dè chừng. “Ngươi..ngươi bị đá đập đầu à? Hay là ngọc đế phái ngươi xuống đây theo dõi hành tung của ta để tiện bề đối phó chứ gì.”

“Không…không…ta thật sự muốn giúp ngươi. Ta lén trốn xuống đây phụ hoàng không hề biết, thực ra ta không muốn tranh giành giang sơn hay gì hết chỉ muốn chung sống hòa bình thôi. Nhưng phụ hoàng lại không nghĩ như vậy, ta đành phải tự tay thực hiện thôi.” Thanh Nhiệt càng nói càng rụt rè cuối gầm mặt xuống.

Diêm La nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu rồi đưa mắt ra hiệu  cho Quỷ Vô Sát. Thanh Liệt cảm giác có gió lạnh sau lưng liền ngẩng mặt lên thì thấy Quỷ Vô Sát đang ở trước mắt mình. Hắn nhích người về sau nhanh chóng cố trấn tĩnh trái tim đang đập nhanh không kiểm soát.

“Ngươi nếu dám gạt chúng ta có biết hậu quả gì không? Không có lí nào ngươi lại làm trái ý phụ hoàng của ngươi, dù gì ngươi vẫn là thái tử của Thiên giới, chúng ta không thể tin tưởng.” Âm thanh như muốn lấy mạng người của Quỷ Vô Sát có tác dụng ngay, Thanh nhiệt bật dậy giơ ba ngón tay lên thề độc.

“Ta thề nếu có một lời giả dối, chết không toàn thây không thể siêu thoát.” Thanh Liệt nói không vấp một chữ nào, thanh âm mạnh mẽ và quyết đoán không có chút giả dối.

“Ngươi thề cũng vô dụng, ngươi biết ta đang dự tính gì mà đòi giúp ta. Nếu ta nói ta đang chuẩn bị giết phụ hoàng ngươi thì ngươi sẽ thế nào?” Diêm La nói không có chút nể nang, ánh mắt căm phẫn nhìn chằm chằm Thanh Nhiệt.

Thanh Nhiệt nhìn hắn một lúc rồi thở dài nói “Ta biết tiên hoàng của ta năm xưa đã gây ra tội ác và cho đến bây giờ phụ hoàng của ta vẫn nối bước theo. Nhưng ta thực sự không muốn như vậy, nếu được ta với ngươi trao đổi điều kiện được chứ? Đảm bảo ngươi sẽ không chịu thiệt.”

“Điều kiện? Ngươi tưởng ta cần trao đổi điều kiện gì với ngươi, thứ ta muốn làm chẳng ai có thể ngăn cản được. Huống chi ta có hắn bên cạnh, Thiên giới là cái thá gì chứ.” Diêm La kiêu ngạo nhìn Quỷ Vô Sát, hắn trước đây chỉ có một mình nên an phận nhưng giờ đã có người có thể cho hắn dựa vào việc gì mà hắn không cao ngạo tự hào chứ.

Thanh Nhiệt như đang sắp xếp lại lời nói, hắn biết Diêm La từ trước đến nay không thích Thiên giới, có ai lại thích một nơi giam cầm mình chứ. Nhưng hôm nay hắn quyết định phải làm được và thay đổi suy nghĩ của Diêm La. Dù gì Thiên giới cũng có người tốt kẻ xấu, không thể gom vô một được. “Nếu như ngươi không tin ta sẽ đi theo ngươi làm bất cứ việc gì ngươi cần, ngươi có thể cho người giám sát ta, nếu có gì giả dối ta sẽ tự tay kết liễu mình, không làm bẩn tay ngươi.”

Diêm La thấy thái tử kiêng quyết như vậy hắn cũng xem xét lại một chút, sắp tới có nhiều việc cần lên thiên đình dò xét nếu có người làm thay thì việc gì hắn phải nhọc công chứ “Được, ta tạm thời tin tưởng ngươi nhưng nếu ngươi có ý đồ thì hậu quả tự gánh chịu.” Diêm La nói xong đứng lên đi thẳng ra khỏi quán trọ, Thanh Nhiệt mừng rỡ chạy theo sau.

Phượng Vũ đang đùa giỡn với Thanh Long thì thấy Diêm La với Quỷ Vô Sát đi vào, phía sau họ là một tên vàng kim chóa lòa đến nhức mắt. Phượng Vũ vốn dị ứng với màu vàng liền xù lông “Đại quân người mang cái tên vàng khè kia vô đây làm gì vậy hả?”

Thanh Long kéo nó lại trước khi nó nhào tới cắn người “Nè nè bình tĩnh, ngươi cứ như đói khát quá vậy.”

“Ngươi thì biết gì, ta ghét nhất là cái màu kim chết tiệt kia.” Phượng Vũ như hét vô tai Thanh Long khiến hắn nhảy dựng ra sau.

Thanh Nhiệt cảm thấy khó xử nhìn Diêm La cầu cứu, Quỷ Vô Sát phất tay một cái một chiếc áo choàng màu đen khoát lên người Thanh Nhiệt che đi màu vàng chói mắt kia.

“Phượng Vũ, ngươi yên tĩnh lại cho ta, cứ nhoi nhoi lên làm gì hử.” Diêm La cốc lên đầu nó một cái khiến nó phồng má giận dỗi quay mặt vô thân cây nức nở.

Thanh Long đã quen với cái tính này của nó nên đành để yên cho nó dỗi quay sang nói chuyện với Diêm La “Đại quân, người đem hắn ta về đây làm gì vậy?”

“Từ giờ hắn sẽ làm việc cho ta, các ngươi không được lợi dụng tư thù mà làm khó dễ hắn nghe chưa.” Nói rồi Diêm La nhìn xung quanh không thấy ba đứa kia liền hỏi “ Ba người kia đâu?”

“Bạch Hổ với Chu Tước đang sắp xếp người dân chuẩn bị đưa họ đến Vô Giới. Huyền Vũ thì đang xem thiên tượng trên trời rồi.”

“Hả, hắn biết xem thiên tượng sao?” Diêm La ngạc nhiên hỏi.

“Đúng vậy, Huyền Vũ là cố vấn địa hình cho quốc vương đấy.” Thanh Long ưỡn ngực tự hào.

“Cố vấn địa hình là cái gì?” Thanh Nhiệt không kiềm nổi tò mò liền cất tiếng hỏi, hắn dứt lời thì tất cả đều quay mặt sang nhìn hắn không chớp mắt. Thái tử rùng người lại cuối đầu tủi thân “ Thôi thì xem như ta chưa nói gì đi”

“Ta nói ngươi dù gì cũng là thái tử Thiên giới, sao ngươi không có chút uy gì hết vậy?” Diêm La thấy hắn cứ rụt rè liền nổi quạu.

Thanh Long cười cười khoát tay lên vai Thanh Nhiệt chậm rãi giải thích “ Cố vấn địa hình là xem xét hiện tuợng thay đổi trời đất và cũng có thể thay đổi thiên tượng à nghen!”

Quỷ Vô Sát hứng thú liền hỏi “Thay đổi thiên tượng vậy có thể quay ngược thời gian không?”

“Cái đó cần gặp hắn mới biết được.” Thanh Long ấp úng nói.

Diêm La nhận thấy sự lúng túng của Thanh Long, bản thân hắn cũng hiểu lúc trước bọn họ có bao nhiêu uất ức khi không bảo vệ được chủ nhân của mình. Nhưng cũng không vì thế mà hắn đổ hết mọi trách nhiệm lên người bọn họ, mặc khác còn phải cảm ơn họ đã giúp cha mình bảo vệ những thần dân còn xót lại sống yên ổn bao năm qua.

“Sát Sát, ta với ngươi đi gặp Huyền Vũ đi, ta cũng có một số việc nhờ hắn.”

Nói rồi hai người cùng nhau đến chỗ của Huyền Vũ, hắn đang đứng trên tháp cao ngẩng đầu nhìn bầu trời u ám. Nghe tiếng bước chân liền thu lại vật gì đó trong tay dấu đi.

 “ Ngươi đang làm gì đó?

 Huyền Vũ giật mình nhưng cũng bình tĩnh cười nói: “ Thần đang xem xét một chút dị tượng trên trời. Đại quân tìm thần có việc gì sao?  




0 comments:

Post a Comment